Kính cáo,
Kính thưa bà con, tôi là Tư Trời đất, một blogger mới ra lò chưa tròn một tháng còn bỡ ngỡ đủ điều. Gần một tháng đó, tôi có dịp ngao du, quan sát và mở mắt sáng lòng vì thế giới blog muôn màu muôn vẻ...
Ai có ngờ đâu, trâu chậm uống nước đục. Trong khi quần hùng blogger đã phát huy hết tinh hoa, nhiều người lừng danh khắp chốn thiên hạ như đại cô nương Trang Hạ, đại tỉ Tạ Phong Tần - tức blogger Công lý & Sự thật (hổng phải công lý và báo thù à) và rất nhiều bậc tiền bối khác mà tui vô cùng ngưỡng mộ. Ấy vậy mà cũng có người khác phải nằm cắn móng tay trong khám lạnh, hổng nói ra, bà con cũng thừa biết đó chính là lão đại ca Điếu Cầy. Còn tui, chưa kịp viếng từng nhà thăm hỏi từng bà con đã có nguy cơ dẹp tiệm, nguy cơ này đích thị do bạn Doãn mập. Ở bài trước tui đã bàng hoàng, tê tái không kể xiết. Phải chi tui đã thỏa sức vẫy vùng thế giới blog này năm bẩy tháng, một năm thì có siết cổ tui cũng chịu. Đằng này, vừa mới ló đầu chào hỏi bà con là đã thấy nguyên sợi thòng lọng của bạn Doãn mập chuẩn bị thít. Ôi đau đớn dường bao!
Bữa nay, đôi điều bày tỏ cùng bà con, tui bỏ tuyên bố bỏ blog. Tui đi mần báo.
Nói tới đây, tui dám cá là có nhiều người le lưỡi. Hổng phải vì sợ tui đâu. Bà con chắc chắn le lưỡi ra chọc quê tui. Xí, thời buổi bi giờ báo chí đang nằm co, báo bán hổng chạy mà mần báo thứ gì... Dạ thưa, báo bán hổng chạy thì biếu chạy; mấy bà mấy cô bán xôi sợ mực đen hổng xài thì tui đưa dzìa quê cho sấp nhỏ đi cầu cá, đứa nào táo bón mới sợ, té re thì hổng sao. Nói chơi dzị thôi, bữa nay tui coi nhật trình, í quên cái báo khỉ khô điện tử xì rét gì gì đó, à vnexpress đây nè, báo đó nó nói cha nội tổng quản thanh tra chánh phủ Trần Văn Truồng, í lại quên, Trần Văn Truyền. Chả nói báo chí dạo này xuống sắc quá cỡ, mấy em nhà báo lo ngại đủ điều. Cơ quan chánh phủ mới gom đầu có mấy em ra tòa, bỏ tù một em, còn mớ nhà báo khác thì lột thẻ đuổi dzìa nhà bán cháo lòng nuôi vợ mà đã đái ra quần hết trơn, bao nhiêu nhuệ khí chống tham nhũng xẹp lép như bánh tráng nhúng nước. Chả đang khuyến khích, đốt lại ngọn lửa lòng mấy cha nhà báo để cố gắng hăng say dám đương đầu chống tham nhũng. Cha nội này lâu lâu phát biểu một câu nghe ngon thiệt. Được lời như cởi tấm lòng, tui cũng quyết tâm nghe chả xúi tui sẽ đi mần báo chống tham nhũng đây.
Chả cũng nói trước bữa nay rồi: "Tuy nhiên, những biểu hiện quá đà, xa rời tôn chỉ mục đích thì cần khắc phục. Báo chí cần tránh gây ra nhận thức không đúng cho dư luận xã hội, mất lòng tin vào chính quyền". Tui cũng có tôn chỉ, mục đích đàng hoàng đó là hổng né tránh, hổng lươn lẹo, hổng cắt xén, hổng đấm dzô không khí; thằng nào nói láo cho bà mụ bóp cổ nó đi. Dư luận xã hội bi giờ cũng tinh tường thấy bà nội, chắc hồi đó mấy thằng nhà báo ba xạo quá nên mới gây ra nhận thức không đúng, làm dân chúng mất lòng tin trầm trọng dzô chánh quyền chớ. Tui là tui quyết tâm lần nữa, cùng lắm chánh phủ gom tui dzô ấp nằm chung với đại ca Điếu Cầy cho dzui chớ gì mà sợ. Thì đó, cha nội Truyền cũng nhắc nhở sơ sơ: "Phòng chống tham nhũng rất khó khăn, người tham gia đôi khi cũng phải chịu ảnh hưởng, thiệt thòi", ờ thì đôi khi mới ảnh hưởng, thiệt thòi sinh mạng thôi mà.
Lỡ nói đi mần báo mà nói tầm bậy đặng bà con chê cười, sẵn đà tui khoe luôn, cái bài "Nhất quyết hổng thèm nhục" ở entry trước, tui có gởi đi cho các tòa báo lớn nhứt Việt Nam nhưng hổng nơi nào muốn đăng, chỉ có mấy báo nước ngoài như Đàn Chim Việt, Take2tango, Vietcatholic là đăng à, hổng tin bà con click dzô mà coi. Bởi vậy nếu tui xin vô mần mấy tờ báo lớn lối, à quên lớn lớn như Tuổi trẻ, Thanh niên mà hổng đứa nào chứa thì tui đi mần báo bi bi xi, rờ ép a... này nọ cho nó sướng. Còn mấy tờ lá cải như công an, an ninh thì có là tổng biên tập cởi áo lót đường mời tui viết tui cũng cóc thèm viết nhe.
Thôi, nói ít mong bà con hiểu nhiều nhiều. Tui mà có để bờ lốc này mốc meo thời bà con gần xa thông cảm. Lâu lâu nhớ thăm dò coi sinh mạng tui còn không, có tiêu dên thì bà con thắp cho nén nhang, có nằm khám thì bà con gửi đồ thăm nuôi.
Xin đa tạ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét