Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

Đồng Chiêm: Lộ rõ âm mưu của chính quyền Hà Nội?

Hai tuần lễ đã trôi qua kể từ ngày giáo xứ Đồng Chiêm thọ nạn cùng với cây thánh giá trên đỉnh Núi Thờ. Chiến dịch khủng bố, đe dọa, trấn áp sau đó với mức độ ngày càng tàn khốc khiến người ta tự hỏi đâu là lý do khiến chính quyền cộng sản cuồng nộ, bất chấp lương tri và dư luận như vậy?

Nhiều giả thiết đã được đặt ra như: “Đây là phép thử mà chính quyền muốn sử dụng để lượng giá sự hiệp thông trong Giáo hội để dễ bề tính toán đường dài nhằm kiểm soát Giáo hội”; ý kiến khác thì cho rằng Phạm Quang Nghị muốn dùng Đồng Chiêm như con cờ chiến lược nhằm độc chiếm chức Tổng Bí thư vào kỳ đại hội sắp tới”; cũng có ý kiến cho rằng chính quyền Hà Nội muốn dùng Đồng Chiêm bằng việc đập thánh giá để nói với ông bạn “láng giềng bốn tốt” rằng Việt Nam tiếp tục kiên định đi theo con đường XHCN mà Mao Chủ tịch đã đề ra, chứ không bao giờ theo đuôi Tây Phương.


Những ngày qua, hàng loạt những biến cố, qua các bài viết của các phóng viên bồi bút, phần nào cho thấy thực chất âm mưu mà chính quyền Hà Nội nhắm tới khi cố tình giật mìn phá đổ cây thánh giá Núi Thờ và kiên quyết phá bỏ bất cứ cây thánh giá nào dù đó chỉ là cây thánh giá tre dựng tạm trên núi.

Trước tiên, theo thông tin chính xác từ những người đã tham dự cuộc họp giao ban báo chí sáng ngày 19/01/2010 tại Hà Nội, Ban Khoa giáo Thành ủy – đơn vị chủ trì cuộc họp, đã dùng những lời lẽ hết sức ngạo mạn, vô văn hóa như “thằng này, thằng kia” để gọi các vị chức sắc, trong đó có Đức Tổng Kiệt và các linh mục Thái Hà. Nhiều phóng viên báo đài lề phải được mời tham dự cuộc họp đã phải thốt lên: “Không thể tưởng tượng được đấy lại là ngôn từ của một cơ quan Đảng cộng sản”.

Trong hai ngày qua, những chỉ đạo tại cuộc họp đã được VTV1 trong bản tin thời sự tối ngày 21/01/2010 và Báo Hà Nội mới ngày 21/01/2010 thực hiện một cách triệt để. Trong bài “Lật mặt những kẻ kích động gây rối ở xứ đạo Đồng Chiêm”, tác giả Hồng Anh, bằng những thủ thuật thường thấy, sau khi bóp méo sự thật, đã thay tòa án kết án Đức Tổng Kiệt và các linh mục Thái Hà, và đòi pháp luật trừng trị.

Vấn đề là tại sao Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt bỗng dưng trở thành đích ngắm và được truyền thông nhà nước ưu ái cách lạ thường như vậy?


Sau vụ việc Tòa Khâm sứ - giáo xứ Thái Hà, chính quyền Hà Nội đã ra hẳn một Nghị Quyết vào năm 2010 bằng mọi giá phải đưa Đức Tổng Kiệt ra khỏi Hà Nội. Nghị Quyết ấy được giao cho Hà Nội và chính quyền Hà Nội đã dùng Đồng Chiêm với dụng ý kéo Đức Tổng ra khỏi nơi nghỉ ngơi chữa bệnh. Thực tế, nếu không dùng Đồng Chiêm thì chính quyền Hà Nội chẳng có lý do gì nữa để kết án Đức Tổng, bởi sau vụ Tòa Khâm sứ - giáo xứ Thái Hà, ngài hầu như nghỉ ngơi dưỡng bệnh, ít xuất hiện và ngay cả khi Tam Tòa gặp nạn, ngài cũng yên lặng và cầu nguyện. Trong khi đó, con bài dùng Hội Đồng Giám mục Việt Nam và Tòa Thánh can thiệp để cho Đức Tổng nghỉ hưu cũng thất bại. Không còn con đường nào khác, chính quyền Hà Nội đành phải chọn giải pháp nguy hiểm nhất là đánh sập thánh giá – biểu tượng đức tin và nhân văn Kitô giáo, với mong muốn Đức Tổng Kiệt xuất hiện để có cớ kết án ngài.

Thực tế, nếu theo dõi sát vụ Đồng Chiêm, thì thấy rằng ngoài việc đập thánh giá, đánh đập tu sĩ, bắt bớ giáo dân, cho "quần chúng tự phát" căng băng rôn, hò hét trước Nhà Thờ lớn, chính quyền Hà Nội còn đưa các công an vào Dòng Châu Sơn, Nho Quan – Ninh Bình, nơi Đức Tổng Kiệt đang nghỉ ngơi dưỡng bệnh, để áp lực ngài trở về Hà Nội. Nhiệm vụ ấy cuối cùng cũng bất thành. Do không đạt được mục đích, những ngày qua, sau thời gian dài im tiếng, chính quyền Hà Nội bắt đầu dùng truyền thông nặng nề kết án Đức Tổng Kiệt và các linh mục Thái Hà – những nhà lãnh đạo tinh thần mà chính quyền Hà Nội từ lâu đã phải ra hẳn một Nghị quyết bằng mọi giá trục xuất họ ra khỏi Hà Nội.

Có thể nói rằng, chính quyền Hà Nội thừa hiểu thánh giá là biểu tượng của niềm tin Kitô giáo, đụng tới thánh giá là đụng tới hàng tỷ Kitô hữu trên hành tinh, nhưng họ vẫn cố tình triệt hạ, bên cạnh đó đánh đập giáo dân cách tàn nhẫn, là nhắm đưa Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt – một vị mục tử luôn “Chạnh Lòng Thương” buộc ngài phải xuất hiện để có cớ kết án ngài. Đây quả là một ngón đòn nham hiểm. Tuy nhiên, mục tiêu nham hiểm mà chính quyền dùng Đồng Chiêm để đánh Đức Tổng đã không thuận theo ý muốn của cộng sản. Do đó, người ta hiểu được tại sao sự khát máu, sự thất đức của chính quyền Hà Nội ngày càng dâng cao tại Đồng Chiêm.

Nhiều nhận định cho rằng chính quyền Hà Nội đã bị sa lầy tại Đồng Chiêm. Có lẽ không hẳn như thế! Bởi sau khi tìm mọi cách trục xuất Đức Tổng Kiệt ra khỏi Hà Nội không được, Đồng Chiêm sẽ là cơ hội cuối cùng để Hà Nội thực hiện cho bằng được Nghị quyết mà họ đã đề ra là đưa Đức Tổng và các linh mục Thái Hà ra khỏi Hà Nội. Vì thế, chắc chắn Đồng Chiêm sẽ tiếp tục nóng bởi chính quyền Hà Nội chưa bao giờ từ bỏ tham vọng của mình và nhất là họ sẽ quyết tâm thực hiện cho bằng được việc trục xuất Đức Tổng nay đã trở thành Nghị quyết. Trong bước đường cùng, chưa biết chừng chính quyền Hà Nội sẽ sẵn sàng bắt một số linh mục nữa để thực hiện bằng được mưu đồ.


Việc chính quyền Hà Nội cử các công an thành phố Hà Nội về chỉ điểm để công an địa phương và côn đồ đánh đập tu sĩ Antôn Nguyễn Văn Tặng – tu sĩ Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà ngày 20/01/2010 vừa qua, cũng không ngoài mục đích này. Chính quyền Hà Nội qua việc đánh đập tàn nhẫn tu sĩ Nguyễn Văn Tặng là để các linh mục, tu sĩ Dòng Chúa Cứu Thế lên tiếng hầu có cớ kết án Nhà Dòng.

Thánh giá Đồng Chiêm sẽ còn bị phá. Cây thánh giá Chúa dựng lên trong lòng các giáo sĩ, giáo dân Hà Nội sẽ còn tiếp tục rỉ máu, bao lâu chính quyền Hà Nội chưa từ bỏ tham vọng và những âm mưu nham hiểm của mình. Cuộc khổ nạn của Giáo hội Việt Nam và giáo phận Hà Nội hình như mới chỉ bắt đầu.

Nhưng, lịch sử đã chứng minh: chân lý thì luôn toàn thắng!

22/01/2010

An Dân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét