Thứ Năm, 22 tháng 9, 2011

Những cơn mưa hắc ám. Sài Gòn những ngày…

Những cơn mưa hắc ám

Dập nát những nỗi buồn
nỗi buồn như… mưa
tự nhiên biến đi
và tự nhiên đến

Em nói nhẹ như phím đàn
piano lướt qua như bão
bàn chân của những đám đông phiền muộn
mới hôm qua thôi
xuống đường
với tiếng hô trầm uất
chỉ yêu nước thôi
sao khó-khổ-đến vô cùng

Em nói như một symphony
mùa hạ
nóng
ở Tripoli
súng đạn bắn lên trời
dân Libya
xuống đường
ăn mừng chiến thắng
một trong những tên Độc Tài cuối cùng
đang trốn chui như chuột

Em ước
một ngày nào đó
ở ngay giữa Sài Gòn
anh sẽ giúp em
dời cây dương cầm nầy
xuống đường
em sẽ hộ tống đám đông
bằng âm thanh của LỬA
CHÁY thẳng vào mặt bọn Độc Tài
bằng tiếng thét
HỠI ĐÀN CỪU KIA MỘT ĐỜI CAM CHỊU
HÃY VÙNG LÊN THÔI DÙ CHỈ MỘT LẦN!
 
 

Sài Gòn những ngày câm lặng

Một chiếc lá rơi cũng không ngoài tầm ngắm
Những đôi mắt cú vọ trên tàn cây mai phục
Những chiếc xe ôm chạy hoài không hành khách
Vòng vòng quanh công viên ngày Chủ Nhật
Camera rà quét theo từng cánh chim bay
Những đôi tình nhân theo dõi những đôi tình nhân
Những đám đông cảnh giác những đám đông
Những thừơng phục theo dõi… những thường dân
Những gốc cây kiểm soát những… gốc cây ghế đá

Những ngày Chủ Nhật bầy hầy
Rào chắn khắp các ngã tư tầng tầng lớp lớp
Đường đến Dinh Độc Lập
Đường đến Vương Cung Thánh Đường
Đường đến Lãnh Sự Quán
Đường đến… Tự Do
Sẵn sàng giới nghiêm
Sẵn sàng đập tan
Bọn phản động…
Chống Tàu xâm lược

Sài Gòn những ngày nầy
Im như thóc
Trầm như… mộng
Chuẩn bị nẩy mầm
Cho một mùa xuống giống
Cho những ngày Chủ Nhật biển động
Cho những giòng sông
Không bao giờ thôi chảy
Cho những con thuyền Tự Do
Yêu Độc Lập
Rẽ sóng ra khơi

Thôi không còn im vắng nữa
Xuống đường thôi
Nếu ngày mai
LŨ TÀU KIA XÂM LƯỢC ĐẤT NƯỚC NÀY!

Nguyễn Tấn Cứ
http://litviet.com/2011/09/02/nguy%E1%BB%85n-t%E1%BA%A5n-c%E1%BB%A9-nh%E1%BB%AFng-c%C6%A1n-m%C6%B0a-h%E1%BA%AFc-am-sai-gon-nh%E1%BB%AFng-ngay-cam-l%E1%BA%B7ng/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét