Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010

chuyện làng Vũ đại[ tập tiếp theo]

Tại ải tại ai?

Giáo Thứ lâu nay đã lên chức Hiệu trưởng trường làng Vũ Đại. Vốn là nhà giáo thanh bạch, lại quen nếp bao cấp cứ dựa vào lương ” nhà làng” là chắc ăn nhất, giáo Thứ nhất định sống chết với nghề, với lương công chức của mình. Nhiều gia đình khá giả có cả gia đình các cụ tiên chỉ,chức sắc muốn mời giáo Thứ ngoài giờ đứng lớp ở trường, thu xếp chạy sô về dạy kèm tiếng Anh cho các cậu ấm cô chiêu đang dự định sẽ du học nay mai.t i ền chạy sô ắt sẽ rủng rỉnh.Nhưng giáo Thứ muốn giữ vững danh hiệu “ nhà giáo dân làng” đã giữ vững bao nhiêu năm qua.Từ ngày còn sống mòn đến ngày vẫn …sống mỏi nên tìm cách từ chối khéo.Thầy chỉ nhũn nhặn xin một chân giữ xe ngoài giờ nơi sân đình để cải thiện đời sống.Ngày nào làng không lễ lạc,thứ bảy, chủ nhật “uých-ken” thì giáo Thứ lại xách chiếc xe Honda tân trang chạy vài cuốc xe ôm đưa các chị,các mợ đi chợ,đi shốp-ping siêu thị hay đi làm móng, nhuộm tóc,gội đầu đâu đó quanh làng kiếm thêm chút đỉnh tiền chợ cho cả nhà.Ngỡ tưởng thế là tạm sống qua ngày.Nghề giáo vẫn đàng hoàng,gia đình cũng đỡ khó khăn ngoài lương công chức ba cọc ba đồng

Nhưng…[ đời có cái chữ” nhưng “ này thật là rách việc].Chợ búa vẫn đông,vợ giáo Thứ vẫn xách giỏ đi về mỗi ngày mà cái mâm cơm cứ héo dần như rau muống héo.Vợ giáo Thứ mếu máo “ vật giá thứ gì cũng tăng vùn vụt thế này  hỏi thầy nhà em có khổ không cơ chứ.Em thề chả bao giờ ăn quà vặt dọc đường.Bọn Hot- dog mời chào ,bọn gà rán tận bên Huê Kỳ gì gì đó,bon Hăm-bơ-gơ ,bọn pi- già níu áo em cũng “ nô! Ai hép mon ny!””.vậy mà bữa cơm nhà mình nó cứ vắng tanh thịt cá thế này.Đâu phải lỗi tại em thầy nó ơi!”.Vợ Giáo Thứ nước mắt chảy quanh thở than,sụt sịt.Giáo Thứ cũng buông đũa thở dài

Hôm sau.Giáo Thứ ra đình tìm Bá Kiến

-Cụ có cách nào giúp nhà cháu với

-Giúp gì ? thầy giáo cứ nói.

Giáo Thứ rụt rè trình bày hoàn cảnh rồi lấy hết can đảm

-nhà cháu xin cụ… tăng lương ạ.

Bá kiến cười to,nhưng giọng vẫn ôn tồn

-         Thầy giáo ạ! Tăng lương thì dễ không ấy mà, nhưng tăng cả đời cho thầy à.Bao nhiêu công chức làng này cũng ăn lương nhà làng cả đấy thôi.Vậy mà ai cũng có xe hơi,con cái du học chỉ có nhà anh cứ nghèo mãi.Tại anh chứ tại ai mà than với thở.về vắt chân lên trán mà nghĩ đi nhá.Tiên trách kỷ…Tại mình thôi!”

 

        kwan



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét